Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

VÖ LÝ


Cứ có đông người anh càng nhớ về em
Dẫu chẳng biết để làm gì, em nhỉ?
Nhớ vu vơ, nhớ cồn cào vô lý
Hễ cứ đông người anh lại thấy cô đơn.

Cô đơn một mình sao bằng cô đơn giữa phố
Đèn đỏ, đèn vàng
Xe đi, xe đỗ
Người ta nói với nhau, hay chẳng nói điều gì
Người đứng lại, người cứ đi
Có ai nhớ họ không?
Họ có ai để nhớ?

Nhớ em thế nào anh cũng không biết nữa
Em đang làm gì?
Em đang nhớ anh không?

Nhớ em, anh cứ nhớ thế thôi
Bằng nỗi nhớ một mình, chẳng có ai để nói
Như chiều xuống không có gì phải vội
Dùng dằng ở cuối chân mây.

26-6-08

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét