Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

KHÔNG ĐỀ


Căn phòng quen thuộc của tôi
Sáng thứ Hai bỗng không còn quen thuộc nữa
Hình như có người đã lấy đi một nửa
Tóc để lại mùi hương
Vân tay một chiều đầy mây trắng
Bóng người in trên tường
Im lặng.
Hình như ai đã từng một nửa đến đây!

Tôi đã thành xa lạ mất rồi
Tôi đã thành xa lạ với chính tôi!
Cô Tấm đã đi hàng trăm cây số!
Quả thị thơm một đời bên cửa sổ

Chẳng ai nói dối được mình
Anh yêu em biết mấy!
Nhưng chiều nay sao buồn đến vậy!
10-2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét