Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

TIỄN


Cuối ngày ta tiễn đưa một niềm vui nhỏ
Còn nỗi buồn đành giữ lại
chiều buông
Em trở về từ nơi em đến
Bánh xe quay những cây số đường trường.

Bầu trời Quảng Trị
Khói thuốc lá trong phòng
Bản nhạc xa xôi nỗi ưu phiền chốc lát
Chiếc cầu bắc qua sông
Tất cả đều có thật
Không lẽ nào không có
thật
Em?

Ta mang nỗi buồn vu vơ đi suốt một đêm
Không chiêm bao, không tiếng chuông điện thoại
Không thể cưỡng lại bình minh
Không thể không cười, không nói.
Điện thoại lại reo chuông
và ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét