Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

NHỚ HẠ LONG

Tặng LVHD

Có một ngày em đến biển Hạ Long
Anh bỗng nhớ, như lâu rồi chẳng nhớ
Một nỗi nhớ, như chẳng còn nhớ nữa
Như có rất nhiều! Mà chẳng có gì đâu!

Chân trời thì xa! Lòng biển thì sâu!
Chỗ cạn nhất cũng quá tầm anh đứng
Đảo đá lô xô, mưa bào đá dựng
Con thuyền mang em đến xanh biếc một vùng.

Em đã đến và, làm đẹp cả Hạ Long
Anh nghĩ thế, chỉ mình anh nghĩ thế
Hạ Long tắm cho em trong nước bể
Em lạ đi nhiều và da diết Hạ Long.

Nỗi nhớ không tên, nỗi nhớ chẳng đừng
Nhớ tóc, nhớ mi, nhớ trời, nhớ biển
Nỗi nhớ đã quên, để bây giờ chợt đến
Trả lại anh ngày say đắm Hạ Long!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét