Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

MỐI TÌNH SAU

Anh đứng lặng trước giòng sông số phận
Chuyến đò hoa quay mũi tự bao giờ
Bến nước cuối cùng rải đầy mảnh vỡ
Chiếc chén ngà đong nước mắt ngày xưa.

Anh lênh đênh một mình giữa mây và nước
Bối rối ngàn dâu, bối rối tơ tằm
Sào định mệnh cắm vào giòng sông khác
Đá cỏ hai bờ đã in dấu trăm năm.

Không thể nói yêu em như thuở còn vụng dại
Cái thuở nhìn đâu cũng báo hiệu một mối tình
Giờ anh khóc một mình chiều huyền thoại
Có ai ngờ năm tháng trắng đầu anh!

Anh không dám chạm vào mối tình mà anh đang có
Mối tình sau mong manh lắm người ơi!
Như sương mỏng phủ hờ trên áo mỏng.
Sau bức rèm kia là tan vỡ mất rồi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét