Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

LÀNG SƠN CỐT CỦA TÔI


Tôi ở Vĩnh Yên lên
Anh trên Sơn Cốt xuống
                            (T.H.)

Cái làng Sơn Cốt của tôi
Bé như hạt tấm ông Trời lọt tay
Ông tôi trôi dạt vào đây
Cha và tôi chọn nơi này sinh ra

Con đường đất đỏ đi qua
Đầu vào rừng rú, đầu ra phố phường
Tên làng gợi một núi xương
An lành thì ít, tai ương thì nhiều

Nhà dân mái dột, cột xiêu
Nhà quan nhung nhúc quỷ yêu ma tà
Cũng chùa, cũng miếu, cũng đa...
Đầu ông Bụt gỗ người ta chặt rồi!

Những năm giặc dã tơi bời
Trai làng ra trận theo lời non sông
Khắp làng trống giục cờ giong
Mười người đi, bảy người không trở về!
Hồn thiêng xào xạc bờ tre
Làng tôi Xương núi chẳng dè Núi xương

Tôi giờ làm kẻ tha hương
Một hình, một bóng, một phương, một trời...
Nhớ làng tôi gọi: Làng ơi!
Giữa đồng bào được bao người đồng hương!

2000

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét