Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

ANH SẼ TẶNG EM TẤT CẢ MÙA ẤM ÁP

Qua rồi mùa thu, em ơi
Đã rụng hết một mùa xanh lá
Đã chín xong một mùa trĩu quả
Chỉ còn trước mặt mùa giá sương.

Ta đã đi qua một chặng đường
Khi ngoái lại mới biết rằng khúc khuỷu
Lúc tạm nghỉ mới biết mình vẫn thiếu
Lo lắng bồn chồn phía trước chửa hiện ra.

Mùa thu đã xa, đã xa
Mùa hè cũ lại càng thăm thẳm
Hờn giận, yêu thương, dịu dàng, mê đắm...
Rơi rớt trên đường, những sợi tóc xanh!

Trước mặt chúng mình lại một khúc quanh
Bên vực thẳm hiểm nghèo
Bên sườn non doạ dẫm
Hãy thong thả, đưa bàn tay anh nắm.
Rón rén ta đi, chầm chậm giữa cuộc đời.

Năm tháng này như bát nước đầy vơi
Ta đã biết gió đông về sóng sánh
Ta càng biết phía nào nóng lạnh
Phía cô đơn, phía đầm ấm, không nhiều.

Dù cuộc đời có dài đến bao nhiêu
Thì cũng chỉ đong đầy hai hàng nước mắt
Dù hạnh phúc chẳng bao giờ có thật
Cũng đôi lần lửa cháy phía chân mây.

Anh đợi em đã hết buổi chiều này
Em trở về ánh mắt buồn vời vợi
Giá có thể, một lần anh khóc nổi
Để chúng mình cùng khóc bên nhau.

Cố đi em, qua mùa đông đớn đau
Anh sẽ tặng tất cả mùa ấm áp.
Tất cả trời xanh, và bao nhiêu thứ khác
Cho em
Cho em
Cho em!

24-12-2008
(Một Noël của mọi người)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét