Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

MẮT HÒN GAI

Không thể vô tình trước đôi mắt Hòn Gai
Sắc và mặn thủy triều chân đảo
Trời thì trong
Nước thì xanh
Đất âm thầm báo bão.

Tôi nghiêng nghiêng
Cầu Bãi Cháy nghiêng theo
Ngoái cổ nhìn Núi Bài Thơ lúng liếng
Tôi dúng dắng giữa một bên là biển
Cầu dùng dằng đôi mắt Hòn Gai.

Ta phải xa rồi, Biển nhỉ
Tôi bảo rằng, tôi không thể nhớ ai
Mà có nhớ cũng giấu thôi - đồng chí!

Mắt Hòn Gai!
Đôi mắt Hòn Gai!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét